Bạch Trà nhìn Bạch Hà, Bạch Hà bây giờ thanh tú xinh đẹp đến thế, không còn là Bạch Hà khổ sở của ngày xưa nữa.
Có lẽ là sức mạnh của tình yêu, có lẽ là sự thành công dần dần trong sự nghiệp, đã khiến cô ngày càng tự tin, giống như một đóa hoa sau khi trải qua mưa gió, không những không héo tàn mà còn đón nhận ánh nắng và mưa móc, ngày càng tươi tắn, rực rỡ.
Nụ cười của cô thật rạng rỡ, và nụ cười rạng rỡ ấy đã làm Bạch Trà bị tổn thương.
Bạch Hà đưa tay quơ quơ trước mặt Bạch Trà, Bạch Trà hoàn hồn:
"Sao vậy?"
Bạch Hà nói:
"Câu này phải là chị hỏi em mới đúng. Em sao vậy? Ánh mắt vừa rồi của em đáng sợ quá!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT