"Chiếc kính viễn vọng này là ba của ba tặng cho ba, bây giờ ba tặng nó cho con, vì con là con trai của ba. Đây là một sự kế thừa, giống như ông nội, ba và bà cô đã dạy ba chơi đàn tranh, bây giờ ba lại dạy con chơi đàn tranh. Lãng Lãng à, con biết không, thực ra trong lòng ba vẫn luôn sợ hãi một điều. Vì ba không phải cha ruột của con, nên ba không biết phải đối xử với con như thế nào, phải tốt với con đến đâu, thì trong lòng con mới có thể xem ba như cha ruột, mới có thể thật sự chấp nhận ba làm cha của mình."
Tần Lãng nhìn Tần Tiểu Tân. Thì ra trong lòng ba cũng có nỗi sợ hãi sao?
Bấy lâu nay, cậu bé cứ ngỡ người cần phải sợ hãi là cậu, mẹ và em gái. Họ sợ mất Tần Tiểu Tân, vì không thể tìm được ai tốt với họ như vậy nữa.
Vậy mà, trong lòng Tần Tiểu Tân cũng có nỗi sợ giống hệt họ sao?
Nhìn Tần Tiểu Tân đứng trước mặt mình với vẻ có phần bất lực, Tần Lãng không kìm được mà bước tới ôm chầm lấy anh.
Cậu bé đã cao lớn hơn nhiều, không còn là cậu nhóc gặp trong mưa gió bên đường, cầu xin sự giúp đỡ trong đêm anh mới về nước nữa.
Cậu vùi đầu vào lòng anh, ôm chặt lấy eo anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT