Nụ cười của Bạch Trà dần trở nên gượng gạo, cuối cùng, vẻ thiếu tự tin lại hiện về trên mặt cô.
Dáng vẻ này của Bạch Trà có thể được vẽ thành chân dung, treo vĩnh viễn trên tường, vì đó là hình ảnh chân thực nhất của cô.
Nhưng Tiêu Chiêm lại đáp:
"Tôi không hiểu."
Bạch Trà sững người, rồi lại cười nói:
"Không sao ạ, thiếu gia không hiểu tôi cũng không sao. Thiếu gia là chủ, tôi là người làm thuê, tôi chỉ cần hiểu thiếu gia là được rồi. Dù sao thì điều kiện thiếu gia đưa ra, tôi đã đáp ứng. Thiếu gia, cậu yên tâm, tôi biết thân biết phận, biết mình là ai, tuyệt đối sẽ không có suy nghĩ xằng bậy với thiếu gia đâu. Cho nên thiếu gia... đừng sa thải tôi nữa, được không? Hi hi..."
Bạch Trà vừa căng thẳng vừa cẩn trọng, cười làm lành nhìn Tiêu Chiêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT