Bạch Hà đi rồi, sân sau chỉ còn lại một mình Tiêu Chiêm.
Anh ta đi tới xích đu ngồi xuống, chân chấm đất, đạp một cái, xích đu bắt đầu đung đưa.
Anh ta ngồi trên xích đu, người đung đưa theo nhịp, đôi mắt trong đêm tối sáng như sao.
"Cậu bé, sao em lại trốn ở đây khóc?"
Bên tai dường như vang lên giọng nói của một cô gái.
Trong trại trẻ mồ côi, Tiêu Chiêm từ góc tường ngẩng khuôn mặt nhỏ bé đẫm nước mắt lên. Chỉ thấy một cô gái khoảng mười ba, mười bốn tuổi đi tới, đưa cho cậu một cây kẹo mút.
Cô mặc chiếc váy vải cotton cũ kỹ, tết hai bím tóc, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT