"Thế nhưng, ngoài những thương hiệu lâu đời như Đôn Hoàng, thị trường đàn tranh trong nước hiện nay đã quá hỗn loạn. Ví dụ như cái xưởng 'Bích Vũ' của con, bên trong đàn rất thô ráp, còn có cả mùn cưa, vật liệu sử dụng thì đủ loại, thậm chí cả những miếng gỗ có sẹo cũng được dùng tới. Để che mắt người khác, họ sơn đen cả mặt đàn. Xưởng đàn chỉ chăm chăm kiếm tiền, không ngừng hạ giá thành sản xuất. Một cây đàn có chi phí ba bốn trăm tệ mà bán ra đến hai nghìn tệ, chẳng phải là quá thất đức sao?"
"Nghe nói ông chủ đầu tư vào xưởng 'Bích Vũ' này vốn là một tay bán thịt, tiền thì không thiếu, chỉ muốn lợi dụng danh tiếng của con để mở xưởng đàn kiếm lời. Con đã bị hắn lừa rồi."
Giáo sư Tần Hồ phân tích từng điều một, hốc mắt Cung Dực nóng lên, anh khàn giọng xin lỗi:
"Thưa cô, con xin lỗi."
Giáo sư Tần Hồ thở dài:
"Con muốn tạo dựng thương hiệu đàn tranh, cô tuyệt đối ủng hộ. Người trẻ tuổi muốn làm nên sự nghiệp là điều tốt, nhưng nhất định phải làm việc một cách thực chất, phải nghiêm túc nghiên cứu âm sắc của đàn. Chế tác đàn tranh không được gian dối, ăn bớt vật liệu, chỉ hại người hại mình."
"Chúng ta mở xưởng đàn tranh, chỉ có hai con đường. Một là đi theo hướng chuyên nghiệp, mời các kỹ thuật viên chuyên môn đến làm đàn cao cấp, chỉ cần là đàn thật, chất lượng thật, giá cao một chút giới chuyên môn hoàn toàn có thể chấp nhận. Con đường còn lại là làm đàn phổ thông, và phải làm cho thật tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play