"Không có nhiều sắc đẹp thì cũng có một chút chứ. Ngôi sao lớn thì sao? Nghệ sĩ đàn tranh chẳng phải cũng bị em mê hoặc rồi sao!"
Trời ạ, tự luyến, kiêu ngạo... Rõ ràng rất đáng ghét, nhưng lại đáng yêu một cách khó hiểu.
Tần Tiểu Tân nhìn Bạch Hà, mím môi nheo mắt lại.
Bạch Hà liếc mắt một cái, vuốt tóc ra sau tai, cười lạnh:
"Nhìn em bằng ánh mắt đó làm gì? Anh dám nói nghệ sĩ đàn tranh kia không bị em mê hoặc, hay dám nói anh ta bị em mê hoặc là do mắt anh ta không tốt?"
Anh không dám nói gì cả, vì nghệ sĩ đàn tranh đó chẳng phải là chính anh sao?
"Anh cũng không dám nói đúng không? Vậy nên em có sắc đẹp, cũng có người thèm muốn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT