Trên bàn ăn, Kim Tĩnh và Kim Thắng Anh cứ cúi gằm mặt ăn, chỉ muốn vùi đầu vào bát cơm, tiếc là bát thì nhỏ mà đầu thì to.
Kim Tĩnh trong lòng bứt cánh hoa đếm: nhận ra, không nhận ra, nhận ra, không nhận ra...
Rồi cô nghe thấy giọng Cung Dực: "Tôi ăn no rồi, cô Bạch tiễn tôi một đoạn nhé." Tiếp đó là tiếng ghế dịch chuyển, tiếng người rời bàn ăn và đi ra ngoài.
Kim Tĩnh và Kim Thắng Anh lúc này mới ngẩng đầu lên thở phào một hơi. Hạt cơm dính trên mặt hai người vì áp sát vào bát, Tần Lãng Hoa nhìn thấy liền bật cười ha hả.
Tần Lãng muốn cười nhưng cố nén lại, nghiêm túc hỏi:
"Cô Kim có phải vì thấy thần tượng nên ngại không dám ngẩng đầu lên không ạ?"
Câu hỏi này hay đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT