Cứ ngồi như vậy bên giường, nhìn người trên giường, không biết đã ngồi bao lâu, nhìn bao lâu. Cuối cùng, người trên giường cũng chìm vào giấc ngủ sâu, đôi mày nhíu chặt cũng hơi giãn ra, nhưng thỉnh thoảng vẫn phát ra tiếng rên đau trong lúc ngủ mê.
Tần Sơn Hải đứng dậy, kéo chăn cho anh, rồi quay lại nhìn Thường Tô hỏi:
"Nó đến Anh làm gì? Sao lại đột nhiên đi cưỡi ngựa? Nó không phải người thích vận động mạnh."
Dù hai cha con vẫn không hòa thuận, nhưng không ai hiểu con bằng cha. Từ nhỏ đến lớn, Tần Tiểu Tân luôn là một cậu bé trầm tính, có lẽ vì chơi cổ tranh nên khí chất của anh có phần cổ điển, tính cách cũng ôn hòa. Anh đến cả chơi bóng còn không thích, sao lại có thể thích cưỡi ngựa được?
Thường Tô thở dài, Tiểu tiên sinh đi cưỡi ngựa chẳng lẽ vì bản thân anh thích sao?
Đối mặt với câu hỏi của Tần Sơn Hải, Thường Tô không do dự từ chối trả lời. Chuyện này liên quan đến việc riêng của Tiểu tiên sinh, mà mối quan hệ giữa hai cha con họ lại như thế, không có sự cho phép của Tiểu tiên sinh, cậu không thể nói nửa lời.
Nỗi khổ tâm của Thường Tô, Tần Sơn Hải đương nhiên hiểu, nhưng trong lòng vẫn không nguôi giận:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play