Tắt đèn, nằm xuống, thế giới trở lại yên tĩnh.
Bạch Hà nằm nghiêng quay mặt ra ngoài cửa sổ, ánh trăng lọt qua rèm cửa. Cô có thể cảm nhận được người phía sau chưa ngủ, đang lặng lẽ ngắm nhìn bóng lưng của cô.
Cả hai đều chưa ngủ, đều mở mắt, nhưng không ai cử động, giả vờ như đã ngủ, dường như sợ làm phiền những suy tư trong đêm tĩnh lặng của đối phương. Không biết họ đã nằm yên như vậy bao lâu, cuối cùng mệt mỏi thiếp đi...
Sao dời vật đổi, mặt trời lên thay mặt trăng.
Tiêu Chiêm vì ngủ không ngon giấc, mặt mày cau có mở cửa phòng. Cửa phòng bên cạnh cũng đồng thời mở ra, một người phụ nữ trẻ mảnh khảnh dắt một cô bé đứng ở cửa, nhìn về phía Tiêu Chiêm.
Mắt cô bé sáng lên, kinh ngạc reo lên:
"Thường thúc thúc! Chú về khi nào thế?" Nói rồi cô bé bay tới như một chú bướm nhỏ, thân mật kéo tay anh ta rồi giới thiệu với người phụ nữ kia: "Dì Hai, đây là Thường thúc thúc mà con đã kể với dì đó, chú ấy nấu ăn ngon lắm, chú ấy là người chú đẹp trai nhất trong số các chú biết nấu ăn trên thế giới..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT