Trong giấc ngủ, Bạch Trà bị một cảm giác ngạt thở làm cho tỉnh giấc.
Tỉnh lại, cô không thể cử động được. Diêu Sưởng lại ôm cô từ phía sau, hai tay ghì chặt lấy ngực và cổ cô, càng lúc càng siết chặt khiến cô càng lúc càng khó thở, trong cổ họng chỉ có thể phát ra những tiếng ùng ục đau đớn.
Ánh trăng trắng bạc ngoài cửa sổ in lên rèm cửa, khiến căn phòng tối tăm thêm phần mờ ảo và âm u.
Bạch Trà đau đớn chịu đựng cảm giác ngạt thở ấy nhưng không hề giãy giụa.
Theo lệ thường, hành động này của Diêu Sưởng sẽ kéo dài một lúc rồi dừng lại, sau đó hắn sẽ trở mình ngủ tiếp. Bạch Trà có giãy giụa cũng vô ích, sức lực không thể nào địch lại Diêu Sưởng. Cô từ bỏ việc chống cự cũng vì nếu có thể bị siết cổ đến chết như vậy, cũng coi như là một sự giải thoát, từ nay về sau sẽ được thanh thản.
Thời gian trôi qua từng chút một, không biết bao lâu sau, sự dày vò đau đớn cuối cùng cũng kết thúc. Khoảnh khắc Diêu Sưởng buông tay, Bạch Trà cảm thấy cả người như trống rỗng.
Không dám cử động, cô lại chịu đựng trong bóng tối không biết bao lâu nữa, cuối cùng tiếng ngáy cũng vang lên từ phía sau. Diêu Sưởng đã ngủ say. Tiếng ngáy vang lên, Bạch Trà mới thầm thở phào nhẹ nhõm, mò mẫm xuống giường, đi ra khỏi phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play