Bạch Trà đã thay quần áo, nếu không phải đáy mắt còn vương nét buồn bã cô đơn, người ngoài sẽ không nhận ra cô vừa trải qua một trận bạo hành gia đình.
"Chị cả, em trai, hai người đi tìm em à?"
Giọng Bạch Trà khàn khàn. Cô cầm một chiếc ô che nắng đứng dưới ánh mặt trời, cả người trông yếu ớt, nhưng trên mặt lại là một nụ cười nhạt, giống hệt như lần trước gặp cô. Cô vẫn giữ vẻ ngoan ngoãn, trầm lặng ấy, như cảm giác cô mang lại cho người khác từ nhỏ đến lớn: không tranh với đời. Không phải là không tranh, mà là tranh không lại số mệnh. Bạch Trà mang đến cho người ta cảm giác của số mệnh.
Mũi Bạch Hà càng lúc càng cay, cổ họng như có quả trứng gà mắc kẹt, nhất thời không biết nên nói gì.
Bạch Trà mỉm cười đi tới: "Không phải nói tổ chức sinh nhật cho em sao? Đã nấu món gì ngon chưa, có mua bánh kem cho em không?" Cô hỏi một cách nhẹ nhàng.
Bạch Miêu nhanh nhảu đáp:
"Mua rồi, mua rồi, là anh rể và chị cả mua đấy. Ba mẹ đang nấu ăn rồi. Chị hai không biết đâu, cháu trai và cháu gái về rồi đấy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT