Tứ Nguyệt say đến mức đi đứng lảo đảo, vừa khóc vừa cười. Cung Dực chỉ đành đỡ lấy cô, không thể giữ khoảng cách tiền bối - hậu bối được nữa. Tứ Nguyệt lúc thì khóc lóc sụt sùi, quệt cả nước mắt nước mũi lên người anh, lúc lại ôm cổ anh gào khóc. Cung Dực chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận, trông vô cùng nhẫn nhục.
Khung cảnh này lọt vào ống kính liền trở nên mờ ám, khiến người ta có không gian tưởng tượng vô hạn.
Hai người vào khách sạn, ống kính cũng đi theo. Đến khi họ vào thang máy quẹt thẻ, ống kính mới dừng lại. Nhưng hình ảnh một đôi nam nữ ôm ấp nhau cùng vào khách sạn đã là chất liệu quá đủ để thêu dệt nên một câu chuyện.
Tay săn ảnh đã có thể tan làm, nhưng Cung Dực thì chưa. Tứ Nguyệt say rượu, anh phải chăm sóc cô, vì vừa về đến phòng khách sạn, cô đã bắt đầu nôn thốc nôn tháo. Nhìn bãi chiến trường Tứ Nguyệt tạo ra, Cung Dực nhíu mày, nhưng cũng đành phải dọn dẹp.
Nôn xong là hết chuyện sao? Không hề. Sau khi nôn, Tứ Nguyệt không ngủ thiếp đi mà bắt đầu "biểu diễn ". Cô tóc tai rũ rượi, chân trần đi đi lại lại trong phòng khách sạn.
Cung Dực vừa dọn dẹp xong đã bị cô kéo đến ngồi trên ghế. Tứ Nguyệt bắt đầu đàn tranh ngay trước mặt anh. Trong phòng chỉ có không khí, không có cây đàn nào, nhưng Tứ Nguyệt lại như thể đang đặt một cây đàn vô hình trước mặt, tự chơi tự tạo ra âm thanh, trông lại vô cùng có hồn.
Cung Dực đáng thương nhìn Tứ Nguyệt đang say xỉn làm trò, cuối cùng không nhịn được lấy điện thoại ra, quay lại cảnh điên cuồng của cô. Bàn tay cô múa loạn trong không khí, mái tóc rối tung bay múa, cả người trông như Đông Phương Bất Bại phiên bản tẩu hỏa nhập ma.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT