"Không sao đâu ạ, hoan nghênh anh."
Bạch Hà có thể nói gì hơn nữa? Chỉ có thể tỏ ra nhiệt tình hiếu khách.
Tần Tiểu Tân đúng lúc vòng tay qua eo Bạch Hà, cười nói với Cung Dực: "Bạch Hà nhà tôi là người thấu tình đạt lý nhất. Cung Dực, cậu ngủ sớm đi, tối nay cậu cũng mệt rồi, buổi biểu diễn rất vất vả, nghỉ ngơi sớm nhé." Nói rồi, anh còn không nhịn được đưa tay ra xoa đầu Bạch Hà, vô cùng cưng chiều ôm cô ra khỏi phòng.
Cung Dực chỉ cảm thấy ngực mình tức anh ách. Cái cậu này gây ra họa lớn như trời mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy, lại còn ngang nhiên nhét cẩu lương vào miệng mình? Anh đã làm gì sai mà phải chịu ngược đãi thế này, anh đã có lòng tốt ở lại để giúp cậu ta giải vây cơ mà? Thật không ngờ dường như mình đã tự đa tình và lo bò trắng răng, nhìn dáng vẻ Bạch tiểu thư cười đến rung cả cành hoa, rõ ràng là bị cậu em Tiểu Tân này trị cho răm rắp.
Thôi thì một người nguyện đánh, một người nguyện chịu, mình cứ yên tâm đi ngủ vậy.
Bên này Cung Dực cơn buồn ngủ ập đến, vừa ngả đầu đã ngủ say, còn Bạch Hà theo Tần Tiểu Tân về phòng tân hôn, cũng chính là phòng của Tần Tiểu Tân.
Cách bài trí trong phòng rõ ràng vẫn còn đậm không khí tân hôn vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT