Bên trong, Kim Tĩnh đang dạy đàn tranh cho Tần Lãng.
Bạch Hà tìm một chiếc ghế ngồi xuống nghe giảng.
Thấy Bạch Hà đến, Kim Tĩnh dừng lớp, nói với cô:
"Giáo viên đang dạy học mà phụ huynh tự ý bỏ đi là sao? Giao con cho giáo viên rồi làm kẻ phủi tay, như vậy con có học được không? Muốn đào tạo một nghệ sĩ đàn tranh, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa giáo viên và phụ huynh, cô có biết không? Trên đời này không có đứa trẻ nào không kiên trì được, chỉ có phụ huynh không kiên trì được thôi!"
Những lời dạy dỗ này của Kim Tĩnh nếu do người khác nói ra, có lẽ Bạch Hà sẽ nghe đến ngạt thở, hoặc là đứng dậy bỏ đi, hoặc là cãi nhau một trận to. Nhưng vì nó được thốt ra từ miệng Kim Tĩnh, nên lại có vẻ hài hước một cách khó hiểu, khiến người ta không thể tức giận, ngược lại còn thấy buồn cười.
Bạch Hà không khỏi thầm than, tài năng của Kim Tĩnh không đi làm diễn viên hài mà lại làm giáo viên đàn tranh, thật đáng tiếc.
Tần Lãng đã học đàn tranh với Kim Tĩnh ba năm, Bạch Hà đã quá hiểu tính cách của cô. Cô thích dạy đời, lúc dạy đời thì nói oang oang, xối xả, khiến nhiều phụ huynh cảm thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play