Lúc này, chỉ còn chưa đầy ba tiếng nữa là đến giờ thức dậy, Bạch Miên tranh thủ ngủ một giấc. Cô mơ một giấc mơ, trong mơ cô ngồi trước một cung điện trắng muốt, phía trước cửa cung, trên những đám mây mọc lên một cây cổ thụ khổng lồ, trên cây nở đầy những đóa quỳnh hoa bạc lấp lánh. Cô ôm một con thỏ trắng muốt trong lòng, con thỏ khẽ gọi tên cô.
“Bạch Miên – Bạch Miên!”
Bạch Miên giật mình tỉnh giấc vì tiếng gọi, hóa ra là sư phụ đang gọi cô ở ngoài cửa. Cô nhìn đồng hồ, đã tám giờ sáng rồi, ngủ quên mất, ngay cả chuông báo thức cũng không nghe thấy.
“Tiểu đồ đệ, con không sao chứ?” Cao Cẩn lo lắng gõ cửa hỏi.
“Con không sao!”
Bạch Miên đáp vọng ra bên ngoài, mệt mỏi ngồi dậy khỏi giường. Cô đấm bóp vai mình, thay đồ ngủ, vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi đi xuống cầu thang.
Què ca và Tiểu Dương tỷ đã đến làm việc rồi, Què ca còn tiện tay mua đậu nành và quẩy cho mọi người, cả căn phòng tràn ngập mùi đậu nành thơm lừng. Bạch Miên vừa xuống lầu, Cao Cẩn liền rót cho cô một bát đậu nành nóng hổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT