Thiên giới không giống như phàm trần, cỏ cây đều có tu vi, ít khi thấy một con thỏ thuần khiết như vậy. Bạch Miên vô cùng thích thú, cô vừa nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của chú thỏ trắng, ánh mắt đầy yêu thương, vừa tò mò hỏi Nguyệt Thần:
“Tỷ tỷ, con thỏ con này tỷ tìm ở đâu ra vậy?”
Nguyệt Thần rũ tay áo trả lời: “Nó vốn là một đại yêu trong Sơn Hải Kinh, ta xuống trần lần này là để hàng phục nó. Ta và nó giao tranh một phen ở nhân gian, đánh nó về nguyên hình. Không ngờ nguyên hình của nó lại là một chú thỏ con. Ta thấy chú thỏ này đáng yêu, vừa hay mang về Cửu Trùng Thiên làm bạn với muội, đỡ cho muội cả ngày than phiền đọc sách nhàm chán.”
“Yêu quái?” Bạch Miên giật mình, không thể tin nhìn chú thỏ nhỏ trong tay mình. Chú thỏ đang nhẹ nhàng gặm ngón trỏ của cô, “Sau này nó sẽ không nổi cơn hung dữ chứ, nếu muội không hàng phục được nó thì sao đây?”
Nguyệt Thần cười: “Không sao, ta đã tẩy sạch yêu huyết và xóa đi ký ức làm yêu ở nhân gian của nó. Hiện tại nó chỉ là một con thỏ bình thường, muội có thể yên tâm.”
“Vậy thì tốt quá,” Bạch Miên thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt hiện lên vẻ sùng bái, “Tỷ tỷ, người lợi hại quá, lại có thể một mình hàng phục đại yêu trong Sơn Hải Kinh! Mà nói đến, muội chưa từng đến nhân gian, nhân gian thế nào? Có phải có rất nhiều thứ thú vị không?”
“Có, nhưng mà—” Nguyệt Thần đổi giọng, “Nhân gian cũng có rất nhiều nguy hiểm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT