“Rất tiếc, con gái bà đã đầu thai chuyển kiếp rồi.” Bạch Miên nhẹ giọng nói.
“Á?” Người phụ nữ há hốc mồm, “Cô nói con gái tôi chết rồi ư?!”
“Đúng vậy,” Bạch Miên gật đầu, “Năm xưa các vị bỏ rơi nó ở đó, nó khóc nửa tiếng, sau đó một con chó hoang phát hiện ra nó, tha nó đi, nó trở thành bữa ăn của chó hoang.”
Mặt người phụ nữ tái xanh rồi lại đỏ bừng, chân cô ta mềm nhũn, trực tiếp trượt xuống đất. Người đàn ông bên cạnh đứng dậy gào thét: “Nếu người đã chết rồi, sao cô không nói sớm? Cứ vòng vo với chúng tôi lâu như vậy, còn bắt chúng tôi nghe cô lảm nhảm, thật là lãng phí thời gian!”
Vừa nói, người đàn ông vừa kéo cánh tay người phụ nữ, muốn lôi cô ta đi, nhưng người phụ nữ lại nằm lì dưới đất không chịu đi. Cô ta vẫn còn một tia hy vọng, không cam lòng hỏi Bạch Miên: “Đại sư, người thực sự không tính sai sao? Hàng xóm của tôi rõ ràng đã nói, nhìn thấy một người phụ nữ giống hệt con trai tôi…”
Bạch Miên ngắt lời cô ta: “Người phụ nữ đó chỉ hơi giống con trai bà thôi, hoàn toàn là ngẫu nhiên, hàng xóm của bà đã quá phóng đại rồi.”
Người phụ nữ chán nản cúi đầu: “Vậy ra, là cái lão Vương khốn kiếp đó đã lừa tôi, rõ ràng chỉ giống vài phần, ông ta lại nói là giống hệt. Tôi biết ngay mà! Ông ta bình thường đã hay nói khoác lác, lời nói không có câu nào nghiêm chỉnh, sao tôi lại tin ông ta chứ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT