Phòng ngủ chính nhà họ Bạch.
Bà Bạch đặt điện thoại xuống, quay sang Bạch Châu Nguyên bên cạnh nói: “Châu Nguyên, ông thấy cô con gái út nhà giáo sư Vân thế nào?”
Bạch Châu Nguyên ngẩng đầu khỏi màn hình điện thoại, cau mày: “Bà lại định giở trò gì đấy? Người ta chẳng phải đã đính hôn rồi sao?”
“Tôi nghe Minh Thiến nói hai bên đã hủy hôn rồi. Tôi hỏi cái này đương nhiên là nghĩ cho thằng hai nhà mình. Tôi thấy con bé Thư Thư ấy không tệ đâu. Dạo gần đây có một hội giao lưu văn hóa, nó tham gia mấy buổi, còn liên lạc lại với Minh Thiến. Tính cách cả nhà họ mình đều rõ rồi, là kiểu người hiểu lễ nghĩa, biết chừng mực.”
“Chỉ mình chúng ta thấy tốt thì có ích gì? Quan trọng là đám trẻ có bằng lòng hay không. Chuyện cá nhân của tụi nhỏ, chúng ta đừng can thiệp nhiều quá.”
“Nếu là thằng cả thì tôi chẳng lo làm gì. Nhưng thằng hai giờ đã hai mươi chín rồi, chớp mắt cái là sang ba mươi. Trừ cái hồi cấp ba bị anh nó phát hiện từng thầm thích cô bé lớp bên, sau đó chẳng thấy nó dính dáng đến cô gái nào nữa. Cả ngày cứ như anh, chỉ biết vùi đầu vào tiền. Tuy nói tuổi này chưa gọi là lớn, nhưng chuyện hôn nhân nếu gặp được người hợp thì nên nắm lấy, bằng không người tốt đều bị giành mất cả. Ông xem nhà họ Giang đi, đính thân từ bao giờ mà nhà mình còn chẳng hay biết gì.”
“Sau khi nhà mình chuyển đi được hai ba năm, nhà họ Giang mới chuyển đi, chắc là lúc ấy đã định rồi. Chuyện tình cảm cá nhân, nếu chưa đến mức ra mắt ba mẹ, không muốn cho chúng ta biết nên bà mới tưởng là không có. Chứ riêng tư thế nào ai biết được? Giới trẻ bây giờ chơi bạo lắm... Có điều, con cái nhà họ Vân đúng là rất tốt, sắp xếp cho gặp mặt cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT