“200 nghìn, hơn nữa cái này của tôi còn nguyên vẹn, không hề hư hỏng gì, hoàn toàn xứng đáng với giá đó.”
“Cô Vân à, 200 nghìn thì thật sự tôi không trả nổi. Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi thấy một cái bàn tính có viền mạ vàng như thế này, nhưng giá giao dịch kiểu này, cao nhất cũng chỉ 150 nghìn thôi.”
Vân Thư Đại lắc đầu. Ban đầu cô chẳng hiểu gì, xông thẳng tới bán đại, giờ nghe người ta nói vậy mới biết món này hóa ra cũng đáng giá thật, càng không thể bán bừa được. Thôi thì cứ đem về để ba xem xem rốt cuộc đáng giá bao nhiêu.
“Tôi về suy nghĩ thêm đã.”
Tống Đằng Viễn thấy cô kiên quyết thì cũng không gượng ép nữa, lại nói: “Cô Vân, tôi có thể chụp tấm ảnh cái bàn tính này được không? Cô yên tâm, tôi chỉ đăng lên mạng thôi, biết đâu có thể giúp cô đẩy giá cao hơn.”
Vân Thư Đại nghĩ nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
Tống Đằng Viễn để ý thấy từ lúc gặp mặt đến giờ cô chưa từng tháo khẩu trang ra, ngay cả mũ cũng không gỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT