“Thế này được không? Vải này cô cho tôi đi, hôm nào tôi lên núi đốn mấy cây gỗ về, dùng gỗ làm cái mái cho cô có được không?”
Hai mắt Hòa Uyển sáng rực, tất nhiên là được rồi!
Anh Phó Tuấn và chú Lý Nhị bây giờ mới vội vàng chắn tầm mắt của mấy người khác, nói: “Cái đống vải này để ở đây đã, lúc tan ca chúng tôi sẽ lấy đi. Với người khác thì cứ nói là cô bỏ ra ba đồng, nhờ chúng tôi giúp che mái nhà là được.”
Hòa Uyển cũng là người sảng khoái, gật đầu ngay: “Được!”
Tối tan ca, Hòa Uyển đưa hơn chục thước vải kia cho anh Phó Tuấn. Trong hai ngày tiếp theo, hàng mái nhà phía sau coi như đã hoàn thành, giờ chỉ còn lại việc xây giường đất.
Đại đội trưởng tìm cho họ hai bác trai trong làng, đều ngoài năm mươi, có tay nghề, chỉ là hơi chậm, ba bốn ngày mới làm xong một cái giường có thêm bệ bếp nấu ăn. Với mấy cái giường hiện có, muốn làm hết thì mất tầm nửa tháng.
Hai ngày nay, anh Phó Tuấn và chú Lý Nhị tan ca xong lại lên núi đốn cây. Sau đó, họ đến nhà chú Lý Tam trong làng để cưa thành ván.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT