Hôm nay lẽ ra là đến lượt Vân Thư Đại quay một cảnh, ai ngờ vừa sáng sớm đến phim trường thì đùng một cái, cảnh quay bị đổi sang phần của người khác.
An An chạy đi hỏi lúc nào mới tới cảnh của cô thì bị người phụ trách hiện trường phán một câu ngắn gọn: "Đợi đi."
Thế là đợi hết cả một ngày.
Trên đường về khách sạn, An An vừa đi vừa tức tối lèm bèm: "Thật quá đáng! Rõ ràng hôm nay không quay mà còn bắt mình ngồi chờ. Chị xem cô Trương đóng vai nữ ba kia đi, đãi ngộ còn tốt hơn chị nữa chứ!"
Loại tình huống bị xem nhẹ thế này, đời trước cô thấy quá nhiều rồi nên cũng chẳng buồn để tâm: "An An, em phải nhớ kỹ, dù là ở ngành nào, kiểu tâng người này, dìm người kia cũng đâu phải chuyện hiếm. Họ xem thường em, mà em lại nổi nóng thì cuối cùng chỉ tự rước bực vào mình. Cách trả đũa tốt nhất là nỗ lực không ngừng, để một ngày nào đó em đứng ở nơi họ với tay không tới được, vậy mới gọi là báo thù có học thức."
"Muốn chạm mà chạm không tới mới là trả thù bọn họ."
"Khiến cho họ muốn leo lên mà leo không được thì mới là sự khinh thường lớn nhất đối với họ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play