Tất nhiên, đang ở nhà mình nên Vân Thư Đại càng rõ hơn.
Lúc quay chương trình, cảnh cô bán nước với cảnh chống gậy leo núi bị cắt đến mức chưa kịp chớp mắt đã hết. Chỉ có khúc chèo thuyền là còn chút đất diễn, nhưng vì đi cùng Trương Hạo nên không dễ cắt bỏ. Đoạn đi hái rau thì lại được giữ nguyên, chắc là phía tổ chương trình thấy cảnh “đột nhiên kéo một người xuống hố” cũng khá thú vị, đủ để câu chút nhiệt độ nên mới để lại.
Lúc nãy Vân Thư Đại lướt bình luận, thấy cũng có người khen cô đào cà rốt rất tích cực, rất truyền cảm hứng.
Haiz... một chương trình thực tế mà cô xuất hiện chưa đến mấy phút, không có chút giá trị xem lại nào. Ban đầu còn mong nhờ show này mà nổi được chút ít, giờ thì xong phim, tan giấc mộng luôn rồi. Thực tế phũ phàng lắm, người mới không có tiếng tăm, không có chống lưng thì cứ thế mà bị đối xử bất công thôi.
Chỉ có ba mẹ là nhìn cô mà xót xa, còn nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Thư Thư à, chuyện gì cũng phải từ từ, phải đi từng bước một con ạ.”
Mẹ Vân cũng tiếp lời: “Ba con nói đúng đấy, đừng vì một chút không như ý mà mất hết động lực sau này.”
Rõ ràng là họ lo cho cô, vậy mà còn phải quay ngược lại dỗ dành con gái. Vân Thư Đại nghe xong thì lòng mềm nhũn, mắt cũng hơi cay, vội cười toe: “Ba mẹ yên tâm, con không nghĩ nhiều đâu. Ông trời luôn công bằng mà, cơ hội sẽ đến, đến lúc đó con nhất định sẽ nắm chặt. Lúc chưa có việc thì cứ yên tâm mà vẽ tranh thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play