Vương Tiểu Dung cau mày: “Ít quá, bọn tôi còn tính mùa thu năm nay cho dân trong thôn thấy thanh niên trí thức bọn mình cũng không phải vô dụng. Sức thì không nhiều nhưng kiến thức thì hơn, hiểu biết cũng nhiều, đâu phải chỉ có lương thực mới mang lại thu nhập cho thôn.”
Vương Tiểu Dung nói xong, mấy người khác cũng im lặng, vì đúng là họ cũng không có cách nào.
Hòa Uyển bật cười khẽ, khiến mấy gương mặt u sầu đều nhìn về phía cô ấy.
Vương Tiểu Dung biết, tuy Hòa Uyển là nhỏ tuổi nhất ở điểm thanh niên trí thức, nhưng cô đồng chí này rất lanh lợi. Nhìn vườn rau của điểm thanh niên trí thức họ, rồi mấy hũ tương đậu lớn họ làm vào mùa đông, dưa cải muối đến giờ vẫn chưa ăn hết.
“Đồng chí Hòa, em có cách à?”
Hòa Uyển ôm bát, gật đầu.
Trương Thúy Thảo mắt sáng lên: “Cách gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play