Khi Vân Thư Đại xuống tầng hai, cô phát hiện anh Bạch và cậu An kia đang trò chuyện rôm rả ở phòng khách tầng một.
Ban đầu cô định đi lên nghe thử nhưng lại bị một động tác tay của anh Bạch chặn lại.
Bất đắc dĩ, Vân Thư Đại đi ra sân sau. Từ phòng khách đi ra là một hành lang rộng hai mét, mái kính nghiêng hình chữ V ngược, từng chi tiết đều tỉ mỉ đến mức cô càng nhìn càng hài lòng.
Đi được hai, ba mét, hai bên trái phải đối xứng là một phòng kính đón nắng và một đình nghỉ mát. Cô ngó qua phòng kính rồi ngồi thử ở đình nghỉ, tiếp đó vòng ra hồ bơi nhìn ngắm, rồi đi trên thảm cỏ, chỗ này chỗ kia điểm vài khóm hoa, còn có hệ thống phun sương sát mặt đất. Đi qua cổng vòm, cô lại dạo một vòng trong vườn rau.
Khi quay lại, Bạch Mộ Ẩn đã đứng đợi ở cửa.
Vân Thư Đại tự nhiên đưa tay nắm lấy tay anh, khẽ hỏi: “Thế nào? Anh chàng kia nói gì?”
Bạch Mộ Ẩn mỉm cười: “Cậu ta nói em rất giống bạn gái mà cậu ta ngày nhớ đêm mong, suýt chút nữa định tặng không cho em luôn, cuối cùng chắc tỉnh táo lại chút, nói năm mươi triệu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT