Nhân viên trong văn phòng lần đầu gặp người chủ động đến chào hàng nên ai nấy đều tò mò ghé lại nhìn.
Tất nhiên, tay nghề làm đậu phụ của ông nội Lục thì khỏi chê. Chủ nhiệm Kim thấy cũng ổn, nhưng không nói gì mà lại hỏi sang chuyện gà vịt ngỗng: “Trong thôn các cháu nuôi bao nhiêu gà vịt rồi? Cá khi nào mới thu hoạch?”
Hòa Uyển để lộ hai cái răng nanh, cười khì khì: “Mỗi loại nuôi hơn năm chục con, cá cũng nhiều nhưng phải tới mùa thu mới đánh bắt được. Tất nhiên, nếu chủ nhiệm Kim quan tâm tới đậu phụ thôn cháu thì khi gà vịt cá thu hoạch, trạm rau sẽ được ưu tiên. Ngoài ra, thôn cháu còn có vườn lê, quả hồng cũng nhiều lắm.”
Vừa nói, Hòa Uyển vừa móc từ túi ra một bao thuốc, chia cho mấy người trong văn phòng.
Chủ nhiệm Kim nhìn cô bé nhỏ xíu mà khéo léo, lễ nghĩa đâu ra đấy, thầm nghĩ: “Quả không sai, trẻ con ở thành phố đúng là từng trải hơn.”
Ông ta nói: “Trạm rau chúng tôi vốn đã có nguồn cung từ hai thôn rồi: một là Đại Trại bên cạnh, một ở ngay thị trấn này.”
Hòa Uyển vội nói: “Chủ nhiệm Kim, trạm rau tuy có hai xưởng đậu phụ, nhưng cháu thấy chưa đủ đáp ứng nhu cầu mười dặm tám thôn đâu. Vừa nãy cháu thấy mới hơn chín giờ mà mười tấm đậu phụ trên bàn đã hết sạch. Nhìn là biết đậu phụ đang bán chạy thế nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play