Vân Thư Đại vẫn còn sốc vì cái chai rượu trông chẳng có gì đặc biệt kia, thì Bạch Mộ Ẩn đã cầm lên xem cái miếng đồng khắc chữ “Xuất nhập bình an” và hai đồng xu cổ.
Đặt chúng xuống bàn, anh vừa cười vừa hỏi: “Bạn thân em không nói phải bán cho ai cụ thể đúng không?”
Vân Thư Đại lắc đầu: “Trước đây, cậu Tống là do chị gái em giới thiệu, em chỉ quen đúng một người thu mua đồ cổ thôi. Tất nhiên ba em cũng biết nhiều người nên em định nhờ ba tìm mối cho mấy món này.”
Lời chưa dứt, Bạch Mộ Ẩn đã ôm cô ngồi lên đùi mình: “Hà tất phải phiền đến chú Vân, bạn trai em đây mua hết cho nhanh.”
Cô chớp chớp mắt: “Anh thật sự muốn à?”
Trước đây cô không nghĩ nhiều, nhưng giờ đã là bạn gái anh, lại cảm thấy hơi ngại. Dù sao mấy món này là Hòa Uyển đổi bằng lương thực, bán cho người ngoài thì được, nhưng bán cho “người nhà” thì chẳng khác nào vòng vo tự bán cho chính mình.
“Rượu thì để biếu ba hai chai Ngũ Lương Dịch. Còn lại, anh thu hết cho bạn em. À, bạn em tên gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT