Lúc này, Vân Thư Đại mới nhớ lại lời Mễ Lạp từng nói: Hạ Thanh Ức, Bạch Mộ Ẩn và Kim Khang Duệ là bạn học. Nhưng cô không ngờ anh Bạch và nhân vật phản diện họ Hạ này lại ở cùng một khu chung cư, bảo sao lần trước lại đụng mặt anh ta.
“Thư Thư, đừng sợ, đây là bạn học của anh, Hạ Thanh Ức, thật ra không xấu.”
Không xấu? Ha ha, sách viết rõ ràng là anh ta trừng phạt người ta bằng cách tống họ sang những nơi khắc nghiệt nhất ở nước ngoài, sống còn khổ hơn chết. Cô từng thấy nhiều góc khuất trong giới giải trí, nhưng so với Hạ Thanh Ức thì chỉ như trò trẻ con so với quỷ đầu đàn.
Sống lại một đời, cô tuyệt đối không muốn vì đắc tội anh ta mà chết sớm.
Vân Thư Đại nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc. Bạch Mộ Ẩn thấy vậy, thì không hài lòng, bắn cho Hạ Thanh Ức một ánh nhìn lạnh như băng.
Hạ Thanh Ức biết mình đuối lý bèn vội rót trà xin lỗi: “Cô Vân, trước đây thật ra cũng chẳng có gì nghiêm trọng, đúng không? Xem như bồi tội, sợi dây chuyền này coi như tôi tặng cô làm quà xin lỗi.”
Vừa nói, anh ta vừa đẩy hộp quà vốn chuẩn bị cho Bạch Mộ Ẩn sang trước mặt cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT