"Sếp, Vân Thư Đại cũng đâu có tiếng tăm gì, chụp cô ta thì có gì đáng để bán đâu."
Nhiếp ảnh gia cầm máy ảnh trong tay, nhìn cảnh vừa mới chụp được ở ban công ngoài kia, cười nói: "Trong giới giải trí ấy mà, đừng có coi thường bất kỳ ai. Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, không phải nhiều ngôi sao lớn cũng từ hạng mười tám ngoi lên à? Ai mà ngờ được, Vân Thư Đại nhìn bề ngoài thì thanh thuần, vậy mà thực tế cũng là được đại gia bao dưỡng đấy. Có điều cái người đó thì nhìn hơi lạ."
"Tôi thấy người đó không tầm thường đâu, cẩn thận đừng để bị anh ta phát hiện."
"Một thương nhân bình thường thôi mà. Nếu mà là doanh nhân nổi tiếng thật, bọn mình không thể không biết được, sợ gì." Vốn dĩ cũng là tình cờ thấy được ngoài kia mà thôi.
Vân Thư Đại không hề biết cảnh vừa rồi đã bị nhiếp ảnh gia chụp lại. Giờ cô đang nằm trong chăn, mãi không ngủ được. Cô định nhắn tin cho lão Hòa, nhưng nhìn lại giờ, chắc giờ bên đó là nửa đêm, thôi bỏ đi.
Sau đó, Bạch Mộ Ẩn dẫn Vân Thư Đại chơi ở Mạch Đồ hai ngày, trải nghiệm phong tục và văn hóa nơi đây.
Lúc về đến Nghiệp Thành thì cũng đã hơn mười giờ tối. Về đến nhà, cô liền vội vàng vào không gian, đợi mãi mới thấy Hòa Uyển mơ mơ màng màng bước vào: "Lão Vân, cậu về rồi à?" Vừa nói vừa ôm lấy cô một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT