Họ thật may mắn khi vừa khéo gặp đúng dịp lễ hội trình diễn ánh sáng và ca múa hàng năm ở đây. Ánh đèn thì tuyệt đẹp, chỉ là người thì quá đông.
Bạch Mộ Ẩn đưa cô đến một chỗ đất cao, từ xa ngắm qua một lúc cảnh đèn đuốc rực rỡ đẹp đến nao lòng. Biết chắc cô đói rồi, anh dắt cô tới nhà hàng trên bãi biển đã đặt trước.
Vừa ngồi xuống, Vân Thư Đại nhìn về phía xa rồi nói: “Ngồi chỗ này cũng nhìn được màn trình diễn ánh sáng.”
“Ừ, mà ở đây còn yên tĩnh hơn.”
Bạch Mộ Ẩn sợ cô ăn không đủ no nên gọi một phần bít tết, hải sản, còn có một chiếc pizza siêu to, thịt nướng, salad, rượu vang, lại còn có cả sầu riêng không giới hạn, món đặc trưng kiểu Mạch Đồ.
Cô đang hí hửng chuẩn bị cầm dĩa lên thì An An đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy đĩa sầu riêng trên bàn thì nói ngay: “Chị Thư Thư, dù sắp tới không có lịch trình gì, nhưng sầu riêng này là tuyệt đối không được ăn đâu nhé!” 
Nói rồi, cô ấy quay đầu nhìn Bạch Mộ Ẩn: “Anh Bạch, anh có ăn sầu riêng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play