Dưới bếp, Bạch Mộ Ẩn đã bận rộn từ lâu. Nhìn thấy cô xuống lầu, mái tóc dài đen nhánh xõa như thác nước, đôi mắt trong veo sáng ngời, làn da mịn màng trắng trẻo, cả người giống như đang phát sáng, khiến tim anh khẽ run lên.
Anh vội dùng cằm ra hiệu về phía bàn ăn, nói: “Cháo nấu xong rồi, em uống trước đi, bên anh cũng sắp xong rồi.”
Vân Thư Đại “ừm” một tiếng, nhìn cháo thơm lừng trên bàn, uống một ngụm, ngạc nhiên nói: “Món mặn!”
Bạch Mộ Ẩn đã tắt bếp, tay cầm một cái đĩa có bốn quả trứng chiên đi tới: “Cháo cải khô, anh cho thêm sườn vào, mùi vị thế nào?”
Vân Thư Đại gật đầu nói: “Ngon lắm, thật sự quá bất ngờ, không ngờ anh nấu ăn ngon đến vậy.”
Được Vân Thư Đại khen như thế, dù bình thường ít khi biểu lộ cảm xúc, nhưng lúc này khóe môi Bạch Mộ Ẩn cũng cong lên hơn thường ngày vài phần: “Ăn nhiều một chút, buổi sáng chúng ta còn phải đi lại nhiều.”
“Vâng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT