Bạch Mộ Ẩn mỉm cười: “Chúng ta không chỉ sống chung một thế giới, mà còn rất sát mặt đất nữa đấy. Anh với người thường chẳng khác gì nhau, không phải đại gia nào cũng dát vàng dát bạc lên người đâu. Ngày thường anh ăn mặc thoải mái tùy ý, chỉ khi nào có dịp quan trọng mới chịu trau chuốt một chút. Dù sao thì giàu đến mức không cần khoe mẽ, không chỉ anh, cả nhà anh đều như vậy. Một gia đình như thế, em có thích không?”
Bị hỏi bất ngờ như vậy, Vân Thư Đại ngẩn người một chút, sau đó liền nở nụ cười: “Thích.”
Hai người từ hơn bảy giờ tối dạo phố đến tận hơn mười giờ. Vì ngày mai không phải đi làm, nên về tới khu nhà rồi mà vẫn còn hứng, cả hai lại tản bộ tới siêu thị gần đó mua ít thịt và rau.
Bạch Mộ Ẩn nói mai sẽ nấu bữa sáng cho cô.
“Có mệt không?”
Về tới nhà, cả hai cùng nhau sắp xếp lại đồ trong tủ lạnh, Bạch Mộ Ẩn vừa làm vừa hỏi Vân Thư Đại bên cạnh.
“Cũng ổn, may mà hôm nay em mang giày bệt. Nhưng mà, đi dạo với bạn trai rất vui.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT