Bạch Mộ Ẩn cảm thấy đây là lần đầu tiên hẹn hò chính thức với cô nên rất coi trọng. Thế là anh đưa cô tới một nhà hàng cao cấp: “Đồ tráng miệng ở đây rất ngon, chắc chắn em sẽ thích.”
Trong ký ức của nguyên chủ, mỗi lần hẹn hò với Giang Dực, khi đến nơi thì phần lớn đều là Giang Dực tỏ ra ga lăng bảo cô gọi món trước, còn bản thân thì chẳng mấy khi để tâm mình ăn gì.
Còn Bạch Mộ Ẩn chỉ hỏi cô có món nào kiêng kị không, cách làm đơn giản, tự nhiên thế này lại khiến cô thấy thoải mái hơn hẳn, khỏi phải suy nghĩ đau đầu, cứ ngồi chờ ăn là được.
Trước khi món được bưng lên, phục vụ mang trà ra trước. Bạch Mộ Ẩn rót trà cho Vân Thư Đại, vừa rót vừa hỏi: “Dạo này không bận à?”
“Ừm, gần đây không có lịch thông báo nào cả. Thật ra em xem diễn xuất là nghề tay trái thôi, em vẫn thích vẽ hơn. Nhưng đóng phim kiếm tiền nhanh nên em cũng không muốn bỏ. Anh có thấy em ham tiền quá không?”
“Không đâu, anh cũng ham tiền mà.”
Một câu của Bạch Mộ Ẩn khiến không khí đang hơi nghiêm túc lập tức sôi nổi hẳn lên, làm Vân Thư Đại bật cười khúc khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play