Mặc dù trong cuốn tiểu thuyết này, Vân Thư Đại chỉ là nữ phụ, nhưng nữ phụ thì đã sao, cũng có thể tự mình tỏa sáng chứ! Chỉ cần không dính dáng tới cặp nam nữ chính siêu sáng rực rỡ kia, cô cứ yên ổn sống cuộc đời của mình, tạo nên những điều tuyệt vời thuộc về riêng mình, thế là đủ rồi.
Thời gian trôi như tên bắn, cô cũng không muốn sống như ở thế giới cũ, giam mình trong vỏ ốc, gánh chịu biết bao lời mắng chửi và hiểu lầm, cứ phải tỏ ra mạnh mẽ như một cái máy. Cô muốn được yêu thương, được chăm sóc.
Nghĩ đến lúc Bạch Mộ Ẩn sắp rời đi, anh cầm điện thoại cô, nhập số mình rồi nói: “Chúng ta đã là mối quan hệ đó rồi, sao có thể không có số liên lạc của nhau được.”
Tim cô lại đập thình thịch. Quan hệ đã khác rồi, làm một số chuyện... cũng thành ra mờ ám ghê.
Vân Thư Đại ôm điện thoại, lưỡng lự không biết có nên chủ động nhắn tin cho anh không. Nhớ lại ký ức từ đoạn tình cảm của nguyên chủ với Giang Dực, cô hơi sợ mình quá nhiệt tình, lỡ làm Bạch Mộ Ẩn chán thì sao.
Mà bên kia, Bạch Mộ Ẩn đã về đến nhà, cũng đang cầm điện thoại lăn tăn y chang: có nên nhắn cho cô không nhỉ? Nhỡ đâu nhiệt tình quá làm cô không quen thì sao?
Nhưng mà, là đàn ông thì phải chủ động! Thế là anh dứt khoát nhắn một tin:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play