Trước khi hai cô y tá rời đi, câu nói cuối cùng của họ đã bị hai người trong phòng bệnh nghe thấy. Bạch Mộ Ẩn nhìn Vân Thư Đại, nói: “Yên tâm, chuyện tối qua tôi đã cho người xử lý rồi, sẽ không xuất hiện trên mạng đâu.”
“Cảm ơn anh.”
“Nên làm mà. Cô đã ngồi xe tôi, đương nhiên tôi phải có trách nhiệm.”
Vân Thư Đại bật cười khúc khích: “Nói vậy cũng đúng, nếu thế thì tôi càng phải cảm ơn anh vì đã giúp tôi trong buổi tiệc hôm đó.”
“Chỉ là tiện tay thôi.”
Hai người đang trò chuyện thì mẹ Bạch và ba Bạch bước vào. Vừa thấy Vân Thư Đại, họ sững người một chút, rồi liền nở nụ cười chào hỏi: “Thư Thư à, sao cháu lại đến đây, tay đã đỡ chưa?”
“Chú Bạch, dì Kim, cháu đỡ nhiều rồi ạ. Ra ngoài tiện thể ghé qua thăm A Thang và anh Bạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT