Bây giờ mấy quầy cô hay mua ở chợ này đều quen mặt Vân Thư Đại cả rồi. Ai cũng biết có một cô bé trang bị tận răng, nửa đêm nửa hôm đến mua lương thực. Nghe mấy anh bốc vác kể lại, toàn thấy cô chở về nhà.
Còn mấy người đó cũng chả biết cô bé này xử lý đống lương thực đó ra sao. Dù gì cũng là làm ăn buôn bán, bán được hàng là được rồi, ai quan tâm cô mang đi đâu, làm gì cơ chứ.
Vì có thể dùng ý niệm để nhét đồ vào không gian nên lần này cô mua khá nhiều: gạo và bột mì mỗi thứ năm nghìn cân, gạo cao lương năm nghìn cân, bột ngô cũng năm nghìn cân luôn.
Vừa tính toán xong bốn trăm bao lương thực này, thấy vẫn có thể nhét hết vào phòng khách, cô lại mua thêm một trăm chai đồ hộp, một trăm cân đường đỏ.
Xong xuôi, cô thuê luôn một chiếc xe tải cùng hai anh bốc vác, giúp chở đồ về nhà. Khi tới thang máy, cô không quên nhắc họ nhẹ tay nhẹ chân chút.
May là chỉ trong nửa tiếng đã chuyển hết vào nhà. Lần này rút kinh nghiệm, cô trải sẵn một tấm bạt nhựa trong phòng khách, khỏi lo bột mì bay tung tóe như lần trước.
Làm xong xuôi hết, cô cũng không vội nhét vào không gian ngay mà đợi một lát rồi mới dùng ý niệm để cất. Không gian tuy chỉ rộng hơn trăm mét vuông, nhưng có chiều cao, cô dùng ý niệm để chất đống lên cao. Màn thao tác gọi là hoàn hảo không chê vào đâu được, khiến cô vô cùng hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play