Bà Vân và bà Bạch trò chuyện rất hợp ý, Mộ Tình và Vân Thư Đại cũng nói chuyện rất hợp, chỉ có Bạch Mộ Ẩn bị kẹt ở giữa hơi lúng túng, bị mẹ mình nhìn ra, bà ấy dặn dò đầy tiếc nuối: “Mộ Ẩn, mau giúp hai em gái rót đồ uống, xem Thư Thư thích ăn gì thì gắp giúp đi.”
Vân Thư Đại không biết lúc này nét mặt Bạch Mộ Ẩn ra sao, cô thì rất ngượng ngùng nhưng không lên tiếng, chỉ đến khi Bạch Mộ Ẩn quay đầu hỏi cô muốn uống gì, cô mới nhỏ giọng đáp: “Không cần phiền đâu, để tôi tự làm được rồi.”
Cô cố gắng nói thật khẽ để người lớn đừng nghe thấy, tránh để dì Kim lại bắt đầu một vòng “nhiệt tình” mới.
Bạch Mộ Ẩn gật đầu với cô, cũng không khách sáo.
Một bên, Mộ Tình cười nói: “Anh hai, Thư Thư không cần nhưng em cần nha, nước cam, cảm ơn.”
Bạch Mộ Ẩn liếc cô ấy một cái, vẫn giữ phong thái anh cả mà rót cho cô ấy, tiện thể cũng rót cho Vân Thư Đại một ly, tránh lát nữa mẹ anh thấy anh không hành động lại mắng một trận.
Buổi sáng Vân Thư Đại chưa ăn gì nên lúc này hơi đói, nhìn bàn đầy món ngon không cưỡng lại nổi liền bắt đầu ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play