Ở trấn, không, giờ phải gọi là công xã Hồng Kỳ, có một hợp tác xã mua bán, một trạm cơ khí nông nghiệp, một trạm rau, trạm lương thực dầu ăn, bưu điện, văn phòng hộ khẩu và cảnh sát nằm cùng một sân, còn có một hiệu sách Tân Hoa, trạm thu mua lương thực, mà thậm chí đến quán cơm quốc doanh cũng không có.
Ngoài trụ sở cảnh sát và phòng hộ khẩu thì nằm hơi xa một chút, còn phần lớn các cơ quan đều nằm dọc theo hai bên đại lộ thị trấn. Hai bên đường đều là khu dân cư.
Trần Thanh đi vào một con ngõ nhỏ bên trái, lại rẽ thêm một lần nữa. Cô ta dừng lại trước cửa một ngôi nhà, gõ mấy tiếng, bên trong có người mở cửa.
Hòa Uyển không nhìn rõ là ai nhưng nghe giọng thì biết là một người đàn ông, hình như còn khá trẻ, mà hai người cũng quen thân: “Cô đến rồi à, mau vào đi.”
Hòa Uyển biết nơi này chính là một trong những điểm giao dịch chợ đen của công xã. Người trong thị trấn không nhiều, nơi này cũng không có nhà máy nào, giống như một ngôi làng vậy, phần lớn đều quen biết lẫn nhau.
Vì thế chợ đen đặt ngay trong nhà người dân, nếu thật sự có người đến mua hàng thì cứ đến gõ cửa là được.
Người ở những thôn xung quanh có người biết chuyện này, cũng có người không biết. Tóm lại là nguồn hàng ở đây không nhiều, sau đó Trần Thanh chuyển sang chợ đen ở trong huyện. Mô tả về chợ đen ở huyện không rõ ràng lắm, chỉ biết nó nằm trong một con hẻm, bên ngoài có một ông lão canh giữ, đến giờ cô ấy vẫn chưa tìm ra được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT