“A Trạch, tôi quyết định, tôi muốn đi, bày quán,”
Trước khi ngủ, Chúc Duyệt nói với Mạnh Gia Trạch.
Mạnh Gia Trạch gần như cho rằng anh nghe nhầm: “Ra ngoài bày quán?”
Từ khi anh bước vào nhà này, gần một tháng, anh chưa từng thấy Chúc Duyệt đi ra ngoài.
“Ừm, như vậy, vừa có thể, kiếm tiền, lại có thể, luyện tập nói chuyện,” Chúc Duyệt gật đầu nói: “Tôi muốn rèn luyện bản thân.”
Từ khi biết Mạnh Gia Trạch thích hoa sơn chi, Chúc Duyệt mỗi ngày đều mua một bó lớn tặng cho đối phương. Nhưng so với những cặp đôi khác tặng xe tặng nhà, cậu chỉ tặng hoa dường như không đủ.
A Trạch tốt như vậy, người khác có, A Trạch cũng phải có!
Nhưng tặng quà cũng phải tặng cái hợp ý. A Trạch phần lớn sẽ không thích những thứ này. Chúc Duyệt thử đặt mình vào vị trí anh, nếu có người đột nhiên tặng xe tặng nhà cho cậu, cậu thực ra buồn rầu nhiều hơn vui sướng.
Có thêm nhà cửa, không sử dụng thì cảm thấy lãng phí, nhưng dù là dọn đến ở, cho thuê hay bán đi, thao tác đều rất phiền phức, chi bằng trực tiếp cho cậu tiền.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play