Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi trên mặt đất, mọi thứ vừa thức tỉnh.
Giang Cẩm Châu lần này dậy rất sớm.
Khi cậu mặc xong quần áo, Quý Vân Sơn trong giấc mơ sờ sang vị trí bên cạnh, muốn ôm người mà mình ngay cả mơ cũng nhớ đến để ngủ!
Nhưng vừa sờ, chỉ có chiếc chăn còn vương hơi ấm, sau đó hắn nhanh chóng tỉnh lại từ trong giấc mơ.
Xoa xoa đôi mắt vừa mới tỉnh ngủ, liền thấy Giang Cẩm Châu đã mặc xong y phục.
“A Ngọc, hôm nay ngươi sao lại dậy sớm thế?”
Hắn hỏi từ trong chăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT