Quý Vãn Tinh kéo thím Vương vào phòng mình, rót cho bà một chén nước, đưa vào tay bà, vừa ngồi xuống: “Bà nói xem bà, có chuyện gì không thể nói chuyện tử tế? Sao cứ phải đánh con?”
Thím Vương uống một ngụm nước: “Tôi vốn không muốn đánh nó, nhưng thằng nhóc Phúc Lai này, bà nói nó một câu thì nó có mười câu chờ sẵn để cãi lại bà...”
“Nó lớn thế rồi, bạn bè cùng tuổi với nó đã sớm kết hôn sinh con, ngay cả thằng Vân Sơn nhà bà cũng sắp lập gia đình, tôi có thể không sốt ruột sao?”
Quý Vãn Tinh nghe xong, bật cười.
"Bà cười cái gì?" Thím Vương nghi hoặc hỏi.
Quý Vãn Tinh nói: “Bà à, bà cứ yên tâm đi, duyên phận của đứa nhỏ này chưa tới, chờ thật sự có một ngày tới, bà sợ là ôm cũng không ôm được đâu.”
Thím Vương thở dài một hơi: “Chỉ mong là vậy, mượn lời tốt của bà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play