Sau bữa ăn, ba người về phòng.
Mưa lại lớn hơn, không có dấu hiệu ngừng lại, kèm theo tiếng sấm ầm ầm.
Quý Vân Sơn đóng kỹ cửa phòng, quay đầu ôm Giang Cẩm Châu vào lòng.
"Tránh ra, đừng quấy ta, ta lâu lắm rồi không ăn nhiều như vậy, chủ yếu là tay nghề của nương quá ngon, ta đã ăn rất nhiều." Giang Cẩm Châu đẩy Quý Vân Sơn đang dính vào người cậu.
Quý Vân Sơn nhớ lại cảnh tượng trên bàn cơm vừa rồi, nói: “Nương hôm nay ra phố nghe được tin đồn.”
Giang Cẩm Châu mặc kệ nam nhân hôn mặt mình, cậu nhớ lại vẻ mặt đáng yêu của Quý Vân Sơn trên bàn cơm hôm nay. Cậu đỡ lấy mặt Quý Vân Sơn, nhìn thẳng hắn: “Ngươi biết không? Lúc ngươi không biết thân phận của ta, nói ta là bạo quân lạnh lùng, g·iết người không chớp mắt, khi đó tâm trạng của ta cũng gần giống ngươi vừa rồi.”
“Thậm chí là, càng bất đắc dĩ, tức tối, lại có chút buồn cười, cố tình còn phải im lặng lắng nghe, không thể phản bác...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play