Trở lại hoàng cung, Dư công công lập tức đón tới: “Bệ hạ, Quý công tử, các ngài cuối cùng cũng đã về rồi.”
“Bệ hạ, ngài cải trang đi tuần, sao lại để thị vệ bảo vệ ngài về trước? Lỡ gặp thích khách thì sao? Bệ hạ, ngài và Quý công tử đã dùng bữa bên ngoài chưa? Nếu không lão nô bảo Ngự Thiện Phòng làm chút đồ ăn nhé? Bệ hạ, thời tiết này dần lạnh, sao ngài và Quý công tử lại không mặc thêm quần áo?”
"Câm miệng! Ồn muốn chết!" Giang Cẩm Châu không kiên nhẫn quát lớn.
Chỉ là Dư công công không hề sợ hãi, mà càng thêm lo lắng nhìn Giang Cẩm Châu: “Bệ hạ, sau này ra ngoài, vẫn là để lão nô đi theo đi, đám người ngu ngốc này, sao có thể hầu hạ tốt ngài được? Hơn nữa, để bọn họ hầu hạ, lão nô cũng không yên tâm chút nào...”
Quý Vân Sơn đi theo phía sau cố nén cười, chỉ nghe Giang Cẩm Châu lại nói với Dư công công: “Dư Hải, bệnh cũ của ngươi lại muốn tái phát có phải không?”
Dư Hải có một khuyết điểm lớn, chính là thích lải nhải.
Đặc biệt là có đôi khi Giang Cẩm Châu đi ra ngoài một chuyến, rất lâu mới trở về, Dư công công sợ bệ hạ của họ ở bên ngoài ăn không ngon, uống không tốt, bị lạnh hoặc bị nóng, vừa trở về liền hỏi cái này hỏi kia. Có đôi khi Giang Cẩm Châu bị phiền không chịu nổi, nếu không phải nể tình Dư Hải ở bên hắn nhiều năm như vậy, trung thành và tận tâm, theo tính tình của Giang Cẩm Châu, nếu có người nào dài dòng như thế, Giang Cẩm Châu đã sớm cho hắn đi gặp Diêm Vương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT