Giang Cẩm Châu thật ra không nỡ dùng sức quá nhiều, nghe Quý Vân Sơn kêu đau, liền buông tay ra: “Nấu cơm đi! Nương một đường bôn ba, chắc là đói lả rồi.”
Quý Vân Sơn xoa tai, không dám có câu oán hận, đứng dậy đi về phía nhà bếp.
Nhìn bóng dáng có chút nghẹn khuất của Quý Vân Sơn, Quý Vãn Tinh nhịn không được bật cười.
Nàng giơ ngón cái lên với Giang Cẩm Châu.
Giang Cẩm Châu mặt đầy đắc ý, được Quý Vãn Tinh khen ngợi như vậy, cậu vậy mà còn rất vui.
Quý Vãn Tinh thu lại ý cười, kỳ thật, nàng căn bản không đói bụng, chỉ là nhân cơ hội này, sai Quý Vân Sơn đi, để nói chuyện riêng với A Ngọc một lát.
Nàng nhìn Giang Cẩm Châu, vẻ mặt đầy nghiêm túc: “A Ngọc, nương có chuyện muốn nói riêng với con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play