Thời gian cứ thế từng phút từng giây trôi qua, ước chừng sau khoảng một khắc, Quý Vân Sơn nằm trên giường khẽ nhíu mày, rồi không nặng không nhẹ ho khan vài tiếng.
Giang Cẩm Châu vuốt ngực hắn, nhẹ giọng gọi: “Vân Sơn…”
Tiếng gọi này dường như thực sự hữu dụng, Quý Vân Sơn chậm rãi mở mắt.
Nhìn thấy màn trướng mạn diệu và lộng lẫy xung quanh, trong mắt Quý Vân Sơn lộ ra vài tia mê mang.
Giang Cẩm Châu thấy vậy, hai tay nâng mặt hắn, ngữ khí quyến luyến dịu dàng: “Vân Sơn, ta ở đây này.”
Nhìn thấy nhan sắc có thể nói là tuyệt thế của tức phụ xuất hiện trong mắt mình, Quý Vân Sơn chợt nhớ ra điều gì, hắn bật dậy từ long sàng, khiến Giang Cẩm Châu có chút đột ngột không kịp phòng ngừa, hai người lại vì khoảng cách gần, khi Quý Vân Sơn ngồi dậy suýt nữa chạm vào mặt Giang Cẩm Châu.
Quý Vân Sơn nhìn xung quanh cung điện đèn đuốc sáng trưng, uy nghiêm và hoa lệ, trong mắt lộ ra một vẻ xa lạ, hắn lại ngạc nhiên phát hiện, trước giường còn quỳ một đám thái giám, cung nữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play