Thị vệ dẫn theo học sinh đông nghịt rời khỏi Kim Loan Điện, đi khoảng chừng nửa canh giờ, mới sắp đến cửa hoàng cung, lúc này Ngô Thanh Hòa không biết nói gì với hai thị vệ bên cạnh, liền hướng về phía Quý Vân Sơn đi tới, những thị vệ khác thế mà cũng không ngăn cản.
Cho đến khi Ngô Thanh Hòa đi đến trước mặt Quý Vân Sơn, kéo Quý Vân Sơn ra khỏi đội ngũ, Quý Vân Sơn vừa định mở miệng nói chuyện, lại bị Ngô Thanh Hòa ngăn lại, làm một thủ thế ra hiệu.
Hắn nhìn sang trái phải, ý bảo ở đây đông người khó mà nói chuyện, học sinh dưới sự dẫn dắt của vô số thị vệ ra khỏi cửa cung, chỉ là không có ai để ý, trong đội ngũ thiếu hai người.
Ngô Thanh Hòa kéo Quý Vân Sơn lặng lẽ đi đến một góc tường kín đáo trong hoàng cung, hai người giống hệt kẻ trộm ngồi xổm ở đó, Quý Vân Sơn trong lòng có chút hối hận, không chắc chắn kéo tay áo Ngô Thanh Hòa: “Chúng ta tự tiện xông vào hoàng cung như vậy thật sự ổn sao? Vạn nhất bị người phát hiện có thể bị coi là thích khách mà dùng mũi tên b·ắn c·hết không? Tức phụ ta còn ở nhà chờ ta, ta không muốn hắn còn trẻ mà đã phải góa bụa khi chồng còn sống.”
Hắn cảm thấy không nên đồng ý Ngô Thanh Hòa, cùng hắn hồ đồ.
Ngô Thanh Hòa nghe xong vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt, vỗ ngực nói: “Huynh đệ tốt chính là muốn làm một trận chuyện xấu! Chúng ta lại không làm gì, chỉ là đơn thuần ở trong hoàng cung đi dạo một lát, ngươi yên tâm đi! Trời sập xuống có ta che cho ngươi, ta che không được còn có cha ta, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Quý Vân Sơn không nhịn được châm chọc: “Ngươi thật hiếu thuận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT