Ký Lương vẫn giữ nguyên tư thế khom lưng, không dám nhìn thẳng mặt rồng.
Giang Cẩm Châu lại đột nhiên nói một câu khiến Ký Lương nghe không hiểu: “Ngươi với hắn lại không quen biết, mà nói hắn chính trực có đảm đương, hắn thật sự có bản lĩnh, nếu có thể khiến ngươi phải quỳ xuống đất cầu xin cho hắn.”
Giọng Giang Cẩm Châu mang theo sự sung sướng.
Ký Lương: ???
Ngữ khí của bệ hạ, sao nghe cứ như bệ hạ quen biết học sinh này vậy?
Chẳng lẽ hôm nay bệ hạ tâm trạng tốt, nhìn ai cũng vừa mắt, nên không muốn trừng phạt ai? Ý nghĩ này vừa nảy ra, Ký Lương trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, lại trong lòng lạy lục các vị Bồ Tát đại phát từ bi, làm cho hắn cùng học sinh này tránh được một kiếp.
Trong lòng hắn tự động bỏ qua điểm đáng ngờ về việc bệ hạ quen biết học sinh này, bởi vì hắn cảm thấy điều này căn bản là không thể! Đây là lời nói vô căn cứ! Hoàng đế bệ hạ tôn quý, sao có thể quen biết một học sinh bình thường!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT