Quý Vân Sơn đi tới, kéo tay Giang Cẩm Châu: “Đại nhân, ta chỉ muốn cùng nương tử của ta sống cuộc đời bình yên, hơn nữa, ta không thể lấy sự an toàn và tính mạng của nương tử ta ra làm đánh cược, để hoàn thành cái gọi là thiên hạ thái bình, quốc gia thịnh thế trong lời ngài.”
“Người tài trong Đại Hiên của ta mới xuất hiện lớp lớp, e rằng sẽ không thiếu ta một người này, huống chi, đại nhân đã quá coi trọng ta rồi, ta không có tài năng tuyệt thế bàn luận về quốc gia, văn không thành mà võ cũng không phải.”
“Bất quá chỉ là một người dân thường, nhờ vận may, mới thi đậu khoa cử, đi vào kinh thành.”
Lúc này, tay Quý Vân Sơn đang nắm tay Giang Cẩm Châu đột nhiên có chút run nhè nhẹ, phảng phất như vừa nghĩ đến chuyện gì đó đáng sợ.
Khiến Giang Cẩm Châu kinh ngạc, trong lòng lo lắng không thôi, còn có chút đau lòng.
Hắn hai tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Quý Vân Sơn: “Vân Sơn, ngươi nói cho ta, ngươi làm sao vậy? Sao đột nhiên cả người lại phát run?”
Trong giọng nói tràn đầy lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT