Trên quan đạo, bốn năm cỗ xe ngựa được một đội gia đinh gần trăm người hộ tống chậm rãi tiến bước. Phía sau đều là xe sơn đen, chỉ riêng chiếc đi đầu nổi bật hơn hẳn: bánh xe sơn đỏ, mái viền hoa, rèm buông thêu chỉ tinh xảo. Trước xe cắm lá tiểu kỳ, mặt cờ viết rõ một chữ “Triệu” bằng lối khải thư.
Đi được một đoạn, từ trong chiếc xe hoa lệ ấy bỗng vươn ra một bàn tay trắng ngần như ngọc, đầu ngón thon dài, nhẹ vén bức rèm. Mành lay động, lộ ra dung nhan một thiếu nữ.
Thiếu nữ chỉ độ mười bốn mười lăm, da thịt trắng như tuyết, dung nhan như họa, trong sáng thoát tục như đóa hà liên, lại mang nét kiều lệ thanh tân như ánh trăng nước. Vẻ đẹp ấy chẳng khác nào bước ra từ trong tranh, khiến người thoáng nhìn đã thấy tâm hồn chấn động.
Nàng ngước mắt nhìn ven đường phủ cờ trắng phất phơ, khẽ chau mày như suy tư, nét buồn thoáng qua trên dung nhan tinh khiết. Ánh mắt long lanh sóng nước, hễ hơi cúi đầu chau mày liền khiến trăng sao cũng hổ thẹn mà trốn vào mây.
Chưa kịp nghĩ nhiều, trong xe vang lên một giọng nữ nhân trầm ấm:
“Họa nhi, mau buông rèm xuống. Nữ hài tử nhà khuê các không nên dễ dàng để lộ dung nhan, tránh cho lọt vào mắt những kẻ lỗ mãng.”
Người nói vừa trách vừa vươn tay kéo rèm lại, song khó tránh khỏi cũng thoáng nhìn ra ngoài, khẽ nhíu mày thở dài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT