Thời gian trong phó bản dường như trôi qua một cách bình thường, những quy tắc vô hình bị phá vỡ theo tâm trạng con người.
Ngu Hạnh dựa vào câu nói "bán mình gán nợ" đã thành công vào ở căn phòng trống cuối cùng của khách sạn tồi tàn.
Con gái của Daisy – vừa nghe Daisy gọi nàng là Tây Tây – liền với vẻ mặt ghét bỏ dẫn Ngu Hạnh lên lầu hai. Nàng vừa dẫn đường vừa nói: "Ngươi không phải nói ngươi có tiền sao?"
"Nhìn ngươi xinh đẹp như vậy, không ngờ cũng làm nghề buôn phấn bán hương. Ta nói cho ngươi biết, mẹ ta trông xinh đẹp thì đúng là không sai, cũng thích đủ loại đàn ông, nhưng... Ai, tóm lại ngươi nhất định sẽ hối hận!"
Tây Tây, trông chừng mười tám mười chín tuổi, giọng nói cứng nhắc, nhất quyết không chịu nhìn Ngu Hạnh, như thể nhìn nhiều sẽ bị ô uế đôi mắt.
Ngu Hạnh một bên nghe nàng hảo tâm phàn nàn, một bên dò xét hoàn cảnh tầng hai.
Từng có lúc, các gian phòng trên lầu hai được đặt tên theo các loại bảo thạch, sắp xếp lần lượt, chiếm trọn hành lang dài dằng dặc. Lối đi trên cầu thang chia làm hai bên trái phải, các gian phòng bên trái đã đủ thoải mái dễ chịu, còn bên phải thì càng thêm lộng lẫy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play