Mỗi lần đều hỏi cùng một vấn đề, Ngu Hạnh cảm thấy đây đúng là chuyện mình có thể làm được.
Tóm lại, Dụ Phong Trầm đã dùng ngôn ngữ ngắn gọn nhất để giải thích rõ đầu đuôi câu chuyện cho bọn họ, sau đó hắn xách theo đèn lồng, tổng kết lại: "Liên quan đến tình hình đại khái của Địa Hạ chi thành, ngươi không có cơ hội nói cho chúng ta biết, cho nên bây giờ ta chỉ có thể dựa vào thông tin của ngươi, nói một chút được không?"
"Được, nhưng không phải nói ở đây." Ngu Hạnh vui vẻ đi đến cạnh cửa phòng, "Đêm nay còn có việc phải làm, ngươi đi theo cùng ta."
Đây là không muốn tiết lộ chút thông tin nào mà đã muốn biến hắn thành sức lao động sao? Dụ Phong Trầm một lời khó nói hết, nhưng bây giờ quyền chủ động nằm trong tay Ngu Hạnh, hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Dù sao Ngu Hạnh người này hắn vẫn tương đối hiểu rõ, mặc dù nói ít, nhưng chuyện đã hứa từ trước đến nay chưa từng nuốt lời.
Nguyền rủa trên cửa phòng Ngu Hạnh đã bị Dụ Phong Trầm phá trừ khi hắn bước vào, nhưng ngay khi bọn họ đang nói chuyện phiếm, trên tấm ván gỗ một lần nữa bao phủ một tầng năng lượng quỷ dị mỏng manh.
Hắn đưa tay đánh tan nguyền rủa, Dụ Phong Trầm nhìn thấy hoa văn đen hình cây trên mu bàn tay hắn, ánh mắt dừng lại một chút, nhẹ giọng hỏi: "Đây là cái gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT